Tóm tắt nhanh chào các bạn xã hội bây giờ. người ta xem trọng vẻ bề ngoài hơn tất. cả nhiều người bị cái hào nhoáng đánh. bại bị nó dẫn dụ và mê hoặc để biến bản. thân trở thành nô lệ của đồng tiền hoặc. bị lừa trắng tay để giờ cuối cùng nhận. ra chúng ta dường như đã sống vì những. điều hư ảo quá nhiều của Ngân nói Nhân. Bất Khả mạo tương Hải Thủy Bất Khả đấu. lượng ý rằng không thể xác định đại đức. của một người có tướng mạo cũng như. không thể dùng đấu từ đong đếm nước biển. được thì ngừng mọi người từ nhìn nhận. một con người qua quần áo hàng hiệu họ. mặn chia sẻ ràng họ đi ngôi nhà họ ở mà. chẳng đoái hoài gì về cách họ cư xử Nếu. chỉ đánh giá một người qua bề ngoài thì. sẽ không tránh khỏi những sai lầm đáng. tiếc. đi câu chuyện thứ nhất Phương Trinh là. nhân viên của một nhà hàng sang trọng. mỗi tháng tiền lương của cô là 20 triệu.
Chưa kể tiền loa khách hàng nuôi tới nhà. hàng này phần nhiều là những người giàu. có đôi khi cô còn nhận được tiền qua. nhưng tới cả triệu đồng phường trình cảm. thấy vô cùng hãnh diện được làm tại nhà. hàng xa hoa này với cô quả là rất đáng. tự hào của cùng cho rằng bản thân mình. rất có duyên dáng người thon thả nhưng. da trắng đón cảm khiến của cảm thấy so. với những người khác thì mình có rất. nhiều ưu thế có một ngày phương trình từ. một Ông lão ăn mặc giản dị bước và chồng. điểm chung kết về quê mùa của ông lão cô. liền lập tức tỏ vẻ khó chịu phương trình. đoán rằng người đàn ông này có lẽ mới tử. dưới quê lên cho người ta cũng không có. tiền chưa nói đến tiền hoa nhài thì tiền. ăn còn sợ không đủ ông lão ý tới nói hãy. cho tôi một đi rước rồi nhé phương trình. Hàn học. em không có nước đun sôi chỉ có rượu và.
Đồ uống nhưng không gọi bàn ăn chiều. nhảy màu rồi đi cho phương trình không. để bật mỗi chút nào nói thêm ông có lẽ. sẽ không thể trả nổi tiền cho bữa ăn ở. đây đâu vậy nên đừng lãng phí thời gian. nữa hãy mau đi đi ông lão trước khi đi. chỉ nói với phương trình một câu phạm. việc gì cũng nên lưu lại một con đường. nuôi để ngày sầu gặp mặt còn dễ nói. chuyện sáng sớm hôm sau thì nhà hàng còn. chưa có khách tới người quản lý đã Triệu. tập viết nhân viên trong nhà hàng lại. rồi nói hôm nay chúng ta sẽ chào đón vị. chủ tịch mới tất cả hãy giúp lại tinh. thần cho tôi sau đó một chia sẻ sang. trọng độ bên ngoài một ông lão mặc bộ Âu. phục màu đen bước xuống và Tiến và trọng. điểm cá nhân viên đường mỉm cười cúi. chào Chào mừng tân chủ tịch ông lão khẽ. gật đầu mỉm cười đợi để khi tất cả mọi. người đều có mặt người quản lý nói mời.
Tân chủ tịch phát biểu vài. cho mọi người phải cho một tràng pháo. tay Lúc đó phương trình với T rõ diện. mạo của ông lão của chửi người trong. lòng cô hoàng loạn sao Có thể lâu ta. trước mặt hồ đúng là ông lão mà ngày hôm. qua Cô đã đuổi đi ngay lập tức phương. trình đã bị sa thải Cô chỉ còn biết hối. hận rồi nước mắt nhìn rất cuộc đã quá. muộn rồi. đi câu chuyện thứ hai ngày xửa ngày xưa. bên thì lạc có một vị Hiền Triết tên là. Ariston ngày kia một anh thanh niên đến. và hỏi Ông thường ngày tôi không hiểu. tại sao những người đáng kính như Ngài. lượn mặc thêm một cách giống nhau và. luôn luôn đơn giản như vậy Chẳng lẽ Ngài. không cần chưng diện một tí không phải. để khoe khoang nhưng còn vì mục đích. khác nữa chứ thương ai nhà hiền triết. chỉ cười và cởi chiếc nhẫn ở tay ra. chàng cho chàng trai và nói này anh bạn.
Trẻ ta sẽ trả lời câu hỏi của cậu nhìn. Trước tiên cậu Kì giúp ta Việc này đã. hãy cầm lấy chiếc nhẫn này tôi đi đến. khu chợ bên kia đường Cậu hãy đổi nó như. một đống vàng. để tổ chức những đèn lúa của Ariston. Trên tay chàng thanh niên tỏ vẻ Nghi. ngại một đồng vàng Tôi không chắc đầy. chất dẫn này có thể bán được với giá đó. thử trước đá chàng trai phải biết được. điều gì có thể xảy ra chàng trai trẻ. phóng nhanh ra chợ Anh và đèn chiếc nhẫn. vàng tơ lụa rau cải thịt cá và rất nhiều. nơi khác nhưng sự thực là không ai đồng. ý trả cho anh ta với cái giá đó anh ta. quay về gặp lại Ariston và nói thương. hay không một ai đồng ý Bỏ ra 1 đồng. vàng để một chiếc nhẫn này cả bởi một nụ. cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt trầm tính. nhà hiền triết đáp lời bây giờ ảnh hãy. ra tiệm vàng ở cuối đường gửi chiếc nhẫn. này chồng thủ đừng yêu cầu giá bán nhưng.
Chỉ lắng nghe xem Ông ta trả giá bao. nhiêu chẳng thành niên đi đến tiệm vàng. theo yêu cầu và sau đó quay về với bề. mặt khác hẳn Anh ta nói thường ngày. những lại buồn ở chợ rõ ràng cô. đề nghị của chiếc nhẫn này người chủ. tiệm vàng đã đồng ý mua chiếc nhẫn này. với giá 100 đồng vàng và giá trị thực. của nó chỉ gấp càng nhanh lần so với cái. giá của những con buôn ở chợ. cho Alistar mỉm cười phổ nói đó là câu. trả lời cho câu hỏi của anh không thể. đánh giá con người mà chỉ dựa vào cách. ăn mặc bề ngoài nhưng lại buồn ở chợ. định giá theo kiểu đó những những nhà. buôn vàng thì không như thế vàng và đá. quý tồn tại bên trong mỗi con người chỉ. có thể được nhận ra và xác định giá trị. nếu anh có thể nhìn thấu tâm hồn cần có. con tim để nhìn và cả một quá trình dài. lâu chúng ta không thể ngang nhiên đánh. giá người khác mà chỉ dựa vào những lời.
Lẽ và cách cư xử trong một lúc nào đó. nhiều lúc cái mà ta nghĩ là vàng hóa ra. lại là đồng thau những thử ta tưởng là. đồng thau thì lại chính là vàng thật. à Vì thế đừng lấy hiện tượng để quy kết. cho bản chất Bởi lẽ chiếc áo cà sa không. làm nên thầy tu đừng đánh giá một con cá. của Khả năng leo cây của nó Mọi thứ chỉ. có giá trị khi đặt nó vào đúng vị trí đó. là lý do cần phải nhìn ra và sâu hơn mọi. vấn đề trong thế giới hiện đại chúng ta. luôn nhìn vào những điều mà người khác. thể hiện ra bên ngoài để đánh giá Tuy họ. nhìn giá trị chân thực của một con người. không phải là mô đó những gì bạn thấy. chưa chắc đã là toàn bộ câu chuyện hơn. nữa giá trị của một con người điều đáng. trân quý của một con người cũng không. nằm ở vẻ bề ngoài những Đánh giá chủ. quan của chúng ta mà nằm ở thế giới nội. tâm nằm ở nhân cách và đức hạnh của họ.
Anh ở cái thời cách chúng ta hàng trăm. năm đã có những câu chuyện cổ kể về bà. tiên ông bụt khoác lên người bộ áo rách. rưới khi đó những kẻ tham lam xấu tính. sẽ tìm cách xua đuổi và không muốn dính. dáng đến họ bởi vì kẻ xấu từng cho rằng. những người trông nhăn mày kia sẽ chẳng. thể đem lại cho mình bất kỳ một loại lập. nào cả chỉ là những người mà nhiều phép. màu lại bị bỏ qua một bên như vậy con. người chúng ta từ xưa đã xem trọng vẻ bề. ngoài rồi chứ đầu chờ đến ngày hôm nay. nói chung người ta sẽ nhìn vào bộ trang. phục bên ngoài Nhìn dáng vẻ như một đầu. giá trị trên người của bạn và đánh giá. đánh giá bạn tụ tầng lớp nào và nên dùng. Thái độ gì để tiếp chuyện xã hội ngày. nay người ta thường nhìn nhận một con. người qua quần áo họ mặc đồ dùng họ mang. mà chẳng đoái hoài gì đến cách họ cư xử. điều trị đánh giá một người qua bên.
Ngoài thì sẽ không tránh khỏi những sai. lầm đáng tiếc. là một phần của sự thật không phải sự. thật không thể xác định tài đức của một. người có tướng mạo cũng như không thể. dùng đấu để đong đếm được nước biển liệu. có phải khi không thể tự tin của nội lực. người ta buộc phải gồng mình ở những lắp. diêm dúa vào ngành bên ngoài trong thế. giới hiện đại chúng ta lùi nhìn có những. điều người khác thể hiện ra bên ngoài để. đánh giá về họ Nhưng giá trị trần thực. của một con người có phải nằm ở đó về bề. ngoài chỉ giống như lớp giấy bọc của một. món quà dù có đẹp tàu hỏa Mỹ tới mức nào. cũng không thể thay thế được món quà và. tầm ý của người tặng phí gì bạn thấy. chưa chắc đã là toàn bộ câu chuyện hơn. hứa giá trị của một con người điều đàn. trân quý ở một con người cũng không nằm. ở vẻ bề ngoài những Đánh giá chủ quan.
Của chúng ta mà nằm ở thế giới nội tâm. nằm ở nhân cách và đức hạnh của họ đừng. bao giờ đánh giá người khác qua vẻ bề. ngoài của họ dạy cho chúng ta bài học từ. cách nhìn thấu đáo từ cuộc sống cách. chọn người chọn bạn. Ừ chứ không phải cứ sống và mù quáng. chạy theo những hào nhoáng bên ngoài chỉ. thực sự tiếp xúc làm việc bạn mới có khả. năng và có quyền phán xét người đó như. thế nào. cho nấm cuộc sống chỉ như vậy người ta. sẽ đánh giá bạn qua vẻ bề ngoài rồi đó. là một điều thiện cân Dù xã hội bây giờ. đã phát triển và văn minh hơn những. trường hợp đó vẫn luôn tồn tại khoác một. chiếc áo đẹp chuyển chất tâm hồn đã đẹp. nhưng giá trị đáng quý tốt đẹp bên trong. con người mới là những thứ chúng ta nên. trân trọng Chúng ta thưởng phán xét một. người dựa trên vẻ bề ngoài của họ nghĩ. hiểu được rằng đằng sau khuôn mặt đó nụ.
Cười đó ánh mắt đó hình ảnh vì lạ lùng. của họ là cả một thế giới để dễ những. mối lo toan suy nghĩ trăn trở thành. những nỗi muộn phiền mà chỉ có họ mới. hiểu được họ đều diễn nốt vai của mình. và chắc chắn họ đã làm tốt Bạn cũng vậy. cũng đang trong một vở kịch mang tên. cuộc đời Vậy thì đừng chỉ dựa vào những. gì họ nói ra hay hành động của họ để. phán xét chẳng ai khẳng định sẽ đủ mạnh. mẽ và tươi gửi khi bị người khác chỉ. trích đặc biệt là những lời chỉ trích. không có căn cứ. Dù cuộc sống có rất nhiều sự việc xảy ra. mà chẳng thế nào chúng ta hiểu rõ được. bản chất chỉ vậy không thiếu những lần. thì quá vội vàng và chúng ta đã đưa dài. những lời phán xét làm tổn thương người. khác sẽ sự việc trở nên trầm trọng hơn. và cuối cùng đến kỷ niệm gia sự thật chị. đã quá muộn Chúc bạn sống khôn ngoan hơn. nếu thấy hay là đồng đăng ký Kênh còn.