Kho tài liệu văn học và bài tập làm văn hàng đầu Việt Nam
Kể lại một câu chuyện cảm độ
Kho tài liệu văn học và bài tập làm văn hàng đầu Việt Nam
Kể lại một câu chuyện cảm động về tình bạn mà em biết hoặc được chứng kiến
Hà Anh
09/12/2018 Văn mẫu lớp 4
553 Views
Kể lại một câu chuyện cảm động về tình bạn mà em biết hoặc được chứng kiến
Hướng dẫn
Đề bài: Bạn bè là những người sẵn sàng giúp đỡ nhau trong những hoàn cảnh khó khăn nhất. Có rất nhiều câu chuyện cảm động về tình bạn. Em hãy kể lại một câu chuyện cảm động về tình bạn mà em biết hoặc được chứng kiến.
I. Dàn ý chi tiết cho đề kể câu chuyện cảm động về tình bạn
Giới thiệu về tình bạn của em: Tuổi thơ của mỗi người chắc hẳn đều có những người bạn thật thân thiết và gắn bó với mình
Ý nghĩa của tình bạn đối với em: Từ đó chúng em ít quậy phá hơn, hiền thục hơn và chơi những trò chơi nhẹ nhàng hơn.
Giới thiệu về câu chuyện cảm động tình bạn của em: nhưng kỉ niệm làm em cảm động nhất đó chính là câu chuyện giữa em và một người bạn của em
Ý nghĩa của câu chuyện cảm động về tình bạn đối với em: Em vẫn nhớ mãi nụ cười ấy, và mong rằng bạn sẽ ngày càng phấn đấu học giỏi hơn nữa.
Giới thiệu về người bạn của em: người bạn mà khiến em có tình cảm thân thiết và cảm động nhất lại là bạn Mai
Em có cảm nhận gì về tình bạn đó: Em cảm thấy rất trân trọng người bạn và tình bạn này
II. Bài tham khảo
Tuổi thơ của mỗi người chắc hẳn đều có những người bạn thật thân thiết và gắn bó với mình. Em cũng vậy, tuổi thơ của em là những ngày tháng vui chơi và đi học cùng hai bạn Huyền và Duyên. Đó là những người bạn mang lại cho em những kí ức đẹp nhất về tuổi thơ.
Dù tháng năm có trôi qua thì em vẫn sẽ mãi mãi nhớ mãi về những kí ức những ngày hè. Ba đứa em nghịch lắm, chẳng thua kém bọn con trai bất cứ trò nào, đặc biệt là nhìn Huyền hơi ngăm ngăm, dáng người chắc khỏe, phong trần như một đứa con trai. Còn Duyên thì nhẹ nhàng hơn nhưng cũng nghịch lắm, lém lỉnh và nhanh nhạy. Hôm ấy là một ngày nắng đẹp, cả xóm có một cái đám cưới mà nhạc nổi lên linh đình, ba chúng em rủ nhau đi chơi chứ chẳng thèm theo bố mẹ đi đám cưới. Ba đứa đi dọc bờ sông thì nhìn thấy cây vú sữa nhà bác Hồng quả đã rất to và chín, lại chi chít quả, ba đứa nhìn nhau và nảy ra ý định “tiêu diệt” chúng.
Chúng em canh chừng rất lâu, khoảng 9h sáng bác Hồng đã khóa hết cửa và đi ăn cỗ, lại thêm nhà bác chẳng có con chó nào, nên chúng em đắc ý vì được một buổi quá dễ dàng. Ba đứa chúng em nhanh chóng len lỏi đến bên gốc cây vú sữa một cách an toàn. Em leo trèo khá giỏi nên đó là nhiệm vụ của em, còn bạn Duyên sẽ đứng nhìn xung quanh, bạn Huyền sẽ đứng dưới gốc cây hứng trái.
Chỉ trong chốc lát, em đã hái đầy chiếc túi nilon màu đen trên tay bạn Huyền, em tìm đường leo xuống. Bỗng em bị trượt chân vì giẫm phải cành cây khô đã mục, thế rồi “Đùng” một cái, em rơi thẳng xuống sông, em chưa hề bơi bao giờ nên rất hoảng sợ và la lên, chân tay em đập không ngừng, hít no nê nước, Duyên cũng không biết bơi nên Huyền lúc đó đã nhanh chân chạy tới, nhảy “ùm” một cái xuống ao, em tóm được cánh tay bạn, nổi lên và thở, bạn dìu em vào tới bờ an toàn. Em rất biết ơn Huyền, và cũng ngưỡng mộ bạn nữa, hóa ra là con gái mà bạn đã biết bơi từ rất lâu rồi, nếu không có bạn hôm đó không biết em sẽ ra sao.
Từ đó chúng em ít quậy phá hơn, hiền thục hơn và chơi những trò chơi nhẹ nhàng hơn, nhiều lúc ngồi bên nhau chúng em lại nhớ về kỉ niệm đó, cùng ồm bụng nhau cười.
Có rất nhiều những kỉ niệm đáng nhớ đối với em, những chuyến đi, những lần vui chơi, nhưng kỉ niệm làm em cảm động nhất đó chính là câu chuyện giữa em và một người bạn của em.
Người bạn của em tên là Nhi, em quen Nhi trong một dịp nghỉ hè được về quê chơi với ông bà ngoại. Em rất ấn tượng với Nhi vì bạn rất hòa đồng, hôm đầu gặp nhau bạn ấy sang nhà ông bà em rất vô từ và còn rủ em đi chơi cùng nữa. Chúng em chơi cùng nhau rất vui, chơi những trò mà em chưa bao giờ biết đến, tất cả đều rất thú vị. Sau vài buổi đi chơi với nhau, em và bạn nói về chuyện học tập. Em có hỏi bạn thích học môn gì nhất, Nhi suy nghĩ trầm ngâm một lúc rồi nói rằng:
– Mình chẳng được đi học nữa rồi, thích học môn gì đâu còn quan trọng nữa đâu. Nhà mình nghèo lắm, mình muốn ở nhà giúp bố mẹ, bố mẹ cũng đỡ vất vả hơn nếu mình nghỉ học.
Nghe tới đây em cảm thấy rất bất ngờ, em dường như không tin vào tai mình nữa. Em cảm thấy rất xúc động, nhưng rồi em tâm sự với bạn:
– Bạn là một người rất thông minh và lanh lợi, chắc chắn bạn học rất giỏi. Bạn hãy phát huy tài năng đó của mình rồi sau này sẽ giúp cho bố mẹ được nhiều thứ hơn. Hãy cố gắng đi học tiếp nhé!
Bạn nhìn em cười, và nói sẽ về suy nghĩ và thuyết phục bố mẹ. Thế rồi hè năm sau em lại về, hẹn gặp bạn, nghe bạn kể chuyện mới biết năm đó bạn đã được đi thi học sinh giỏi của tỉnh, được thưởng rất to. Bạn khoe với em mà em cũng cảm thấy vui lây. Em vẫn nhớ mãi nụ cười ấy, và mong rằng bạn sẽ ngày càng phấn đấu học giỏi hơn nữa.
Em có rất nhiều bạn bè, mỗi người bạn laị có những câu chuyện kỉ niệm khác nhau, tuy nhiên người bạn mà khiến em có tình cảm thân thiết và cảm động nhất lại là bạn Mai.
Em và Mai học cùng trường với nhau nhưng không hề biết nhau, cho tới một hôm, em đang trên đường đi chơi về thì gặp một cô bạn bán bỏng ở bên đường, trông bạn ấy có vẻ rất khó khăn. Trời lại đang mưa mà bạn không hề có áo mặc, chỉ cố che lấy nhứng túi bỏng. Em liền chạy tới, kéo chiếc áo mưa của mình che cho bạn và hỏi thăm. Bạn ấy tên là Mai, nhà bạn rất khó khăn, bạn phải đi bán bỏng để có tiền mua sách vở đi học. Em thấy bạn như vậy, muốn đem tặng cho bạn chiếc áo mà mẹ mới mua cho em, em đã có rất nhiều quần áo nên chưa hề mặc tới. Nhưng khi em nói ra thì bạn Mai liền từ chối và nói muốn mua chúng bằng chính sự lao động của mình.
Rồi chỉ vài hôm sau, em gặp bạn Mai trong đội thi học sinh giỏi toán của trường, thật bất ngờ và hạnh phúc, chúng em ôm lấy nhau rồ cùng nhau bước vào phòng thi. Đề thi hôm đó chỉ có một câu duy nhất hơi khó đối với em, loay hoay mãi em vẫn chưa tìm được đáp án, em nhìn sang chỗ bạn Mai, thấy bạn đã làm xong xuôi mọi thứ, mồ hôi ướt đầm trên trán. Rồi em bỗng thấy có mẩu giấy rơi trước mặt mình, nhưng nhìn sang Mai, em hiểu đó là sự giúp đỡ của Mai. Nhớ lại câu nói của Mai “Muốn tự lao động để mua mọi thứ”, nên em quyết định không mở tờ giấy, cố gắng suy nghĩ và cuối cùng cũng ra đáp án. Khi kết thúc giờ thi, Mai chạy tới chỗ em và nói rằng “Mình không thấy bạn mở giấy nhưng khi ném đi mình đã cảm thấy rất ân hận, bởi tốt nhất chúng ta nên tự sức mình thì sẽ tốt hơn.
Em và Mai cùng nhìn nhau cười và ra về vui vẻ với nhau. Em cảm thấy rất trân trọng người bạn và tình bạn này.
Theo Baivanhay.com
Tags bà ngoại Bác Hồ bố mẹ Cảm nhận cây vú sữa con chó giới thiệu hanh phuc học sinh học tập kỉ niệm lao động suy nghĩ tình bạn vú sữa
01/08/2019
01/08/2019
01/08/2019
21/06/2019
30/01/2019
30/01/2019
Tả con gà trống lớp 4 hay nhất
Tả con gà trống lớp 4 hay nhất Tả con gà trống lớp 4 – …
Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *
App
Văn mẫu tổng hợp
dùng trên điện thoại với hơn 30.000 bài văn mẫu hay nhất, giải bài tập văn SGK, soạn văn đầy đủ chi tiết.
Kho tài liệu văn học và bài tập làm văn hàng đầu Việt Nam
Kể lại một câu chuyện cảm độ