ke-lai-chuyen-da-ngoai-dang-nho-cua-em

5 Likes comments off

Kho tài liệu văn học và bài tập làm văn hàng đầu Việt Nam

Kể lại chuyến dã ngoại đáng


baivanhayKho tài liệu văn học và bài tập làm văn hàng đầu Việt Nam

Kể lại chuyến dã ngoại đáng nhớ của em

Hà Anh
16/08/2019 Văn mẫu lớp 10

928 Views

Kể lại chuyến dã ngoại đáng nhớ của em

Bài làm

Tôi – một nữ sinh ngày nào mới chập chững bước vào ngôi trường cấp ba, giờ đây đã gắn bó với trường gần một năm. Là người con thế hệ thứ 101 của mái trường hồng, tôi rất mong muốn tận hưởng đêm trại đầu tiên ở trường mới này. Nhưng khi nghe thông báo năm nay sẽ không tổ chức trại mà thay vào đó là đi thăm viếng các anh hùng liệt sĩ ở nghĩa trang Trường Sơn và đi chơi ở bãi biển Cửa Việt, tôi lại có cảm giác khác, một cảm giác mới lạ, bồi hồi trong lòng, mong sao nhanh đến ngày hôm đó. Các bạn biết không, chính buổi tham quan ngày hôm ấy đã cho tôi những kỉ niệm đẹp, những cung bậc cảm xúc mới cho năm tháng cấp ba này, và tôi cảm thấy rất trọn vẹn về ngày thứ sáu hôm ấy…

Trước ngày quan trọng ấy, lớp chúng tôi đã cùng nhau chuẩn bị rất nhiều thứ, từ những chiếc áo lớp độc đáo cho đến những món ăn và kế hoạch ngày hôm đó. Sáng thứ sáu tinh mơ rồi cũng đến, ai nấy đều có mặt rất sớm. Chuyến hành trình của lớp chúng tôi đã bắt đầu. Thật kì lạ khi hầu hết khoảng thời gian chúng tôi ngồi trên xe là vui nhất, là náo nhiệt nhất và hòa hợp nhất…

Đến địa điểm thứ nhất là nghĩa trang Trường Sơn, không khí đã trở nên nghiêm trang và im ắng hơn. Giờ đây tôi vẫn còn nhớ nguyên vẹn cái cảm xúc khi ở nghĩa trang, trước những tấm bia mộ. Nhớ lắm, nhớ những mảnh đất ta đã đi qua, ở nơi ấy, có những người Bác, người Chú, người Anh, người Cô, người Chị đã nằm xuống để bảo vệ Tổ Quốc, để cho tôi, cho các bạn có cuộc sống ấm no, hạnh phúc như ngày hôm nay. Nếu như không được trực tiếp đến đây, được tận mắt chứng kiến tất cả những đau thương, mất mát của một thời đạn bom, khói lửa, thời của những người mẹ xa con, người vợ xa chồng mà không biết có ngày gặp lại thì tôi cũng chưa khi nào hình dung được những mất mát ấy lại lớn và đau thương đến vậy. Thương lắm khi được biết tại mảnh đất đó thân xác các anh đã không còn nguyên vẹn, từng mảnh, từng mảnh đã hòa cùng cây cỏ, đất trời. Thương lắm với những cánh thư viết vội cho người thân của các anh. Các anh, chú liệt sĩ vẫn luôn tràn đầy niềm lạc quan, yêu đời và tự hào khi góp phần nhỏ bé của mình để bảo vệ cho Tổ quốc thân yêu, cho người thân an toàn. Và trong thâm tâm các Anh luôn chắc chắn một điều rằng rồi đây nước nhà sẽ độc lập – ngày ấy sẽ không còn xa. Đối với tôi thì công lao ấy thật sự rất lớn lao và có ý nghĩa không chỉ ngày nay mà còn là bài học cho thế hệ mai sau… Đứng trước nơi đây, tôi thấy mình thật nhỏ bé, nhỏ bé trước những mất mát, những hi sinh, nhỏ bé trước cả một thế hệ anh hùng đã ra đi để bảo vệ cho nền độc lập. Muốn lắm, muốn được thắp cho tất cả các Anh những nén nhang thành kính, nhưng làm sao có thể đi hết được bây giờ? Bởi nơi các anh nằm rộng lớn quá, bao la quá mà thời gian ở nơi này thì có hạn. Xin được thắp nén nhang trong tâm để gửi đến các Anh, mong các Anh được yên nghỉ và linh hồn các Anh được siêu thoát. Có những tấm bia mộ khắc tên của những anh, chị liệt sĩ tuổi đời còn rất trẻ, họ chỉ hơn thế hệ chúng ta một, hai tuổi, nhưng họ đã sẵn sàng xả thân vì nước. Đứng trước những tấm bia đó lòng tôi nghẹn ngào và xúc động vô cùng, khóe mắt tôi cay cay lúc nào không hay, vì khói hương, vì thương các chị, các anh, hay vì xấu hổ cho bản thân mình? Tôi tự hỏi: “Bằng tuổi các chị ngày ấy tôi đã làm được gì?” Vẫn biết ở thời nào theo thời đó, nhưng tôi lại không khỏi dằn vặt và suy nghĩ, vì tôi biết bản thân mình còn nhiều lúc chưa thực sự cố gắng mặc dù được sống và làm việc trong một môi trường rất tốt. Ở thời các chị dù có khốc liệt, gian khổ biết mấy nhưng trong mỗi người đều tràn đầy nhựa sống, tràn đầy niềm tin, hi vọng và tinh thần lạc quan, luôn sống vui vẻ, yêu đời. Tôi lại tự hỏi, vậy tại sao ở thời bình ta lại không làm được, mặc dù hoàn cảnh sống tốt hơn gấp trăm ngàn lần nhưng tại sao lại có những lúc bi quan, chán trường và muốn lẩn trốn thực tại?

Qua chuyến đi lần này, tôi đã thực sự hiểu được phần nào những mất mát mà thế hệ trước đã phải gánh chịu để cho chúng ta có cuộc sống ấm no, hạnh phúc như bây giờ. Tôi thầm cảm ơn đến những người đã hi sinh và những người thân của họ. Từ đó, tôi thấy bản thân mình cần thay đổi để sống tốt hơn và xứng đáng hơn với những hi sinh, mất mát của một thời. Tôi và các bạn sinh ra ở thời bình nhưng không phải vì thế mà chúng ta được phép chủ quan, nghĩ rằng mình sống như vậy là đã tốt rồi, mà tôi nghĩ mình phải luôn cầu tiến, phải biết tiếp thu, lắng nghe ý kiến của mọi người, sau đó chắt lọc những ý kiến đó để hoàn thiện bản thân mình hơn. Chúng ta không phải làm một cái gì đó quá cao xa để bày tỏ lòng biết ơn đó mà hãy thực hiện từ những việc nhỏ nhất, chúng ta hãy là những người có trách nhiệm với công việc, với những người xung quanh, sống chan hòa, yêu thương, dành những tình cảm chân thành, làm việc chăm chỉ, hăng say, có hiệu quả để giúp đất nước ta ngày một phát triển… Chắc hẳn các bạn sẽ có những suy nghĩ như tôi, chúng ta đã rất may mắn khi được làm việc và học tập trong môi trường rất tốt, rất thuận lợi.

Chuyến viếng thăm rồi cũng kết thúc nhanh chóng, đoàn trường chúng tôi đã cùng nhau đến địa điểm thứ hai của chuyến đi đó là bãi biển Cửa Việt. Bây giờ đã chuyển sang một cung bậc cảm xúc khác hơn, trong lòng như cảm thấy thoải mái hơn, mọi thứ đã trở nên sôi động hơn, không còn im ắng, nghiêm trang như trước nữa. Đến với bãi tắm Cửa Việt, bạn sẽ được chiêm ngưỡng những bãi cát trắng mịn, làn nước biển xanh biếc, xóa tan đi bao nóng nực. Hay bạn có thể tham gia vào những trò chơi giải trí, giúp bạn tháo tung bao mỏi mệt để được vận động, đem lại nhiều niềm vui, sự thoải mái, các phút giây thư giãn tuyệt vời cho mình nơi bãi biển này. Lùi ngược về dòng thời gian, ngay từ những ngày kháng chiến, bãi tắm Cửa Việt còn có một vị trí chiến lược quan trọng trong các cuộc đấu tranh giữ nước của dân tộc Việt. Cho đến nay, vai trò ấy không hề bị mai một mà còn củng cố hơn cho sự phát triển kinh tế – xã hội của Quảng Trị hơn nữa. Hẳn là nhiều người sẽ không nén nổi những xúc động bồi hồi. Không xúc động sao được khi bất chợt trong khoảng lặng ngắm biển trời Quảng Trị, ngẫm thấy nơi này từ một vùng đất phủ đầy bom đạn, nay vươn dậy sáng bừng, bức phá thành điểm sáng với phông nền năng động của một thành phố biển tương lai đầy hứa hẹn… Bãi biển Cửa Việt chính là một kiệt tác thiên nhiên của vùng đất này. Tôi vẫn không thể quên được cái cảm giác được ngâm mình trong cát, được sờ vào làn nước biển, được hưởng trọn cái nắng, mùi gió, mùi xe ngày hôm ấy, lòng tôi như nhẹ nhàng và tươi sáng hẳn, mọi âu lo, phiền muộn như tan biến trong chốc lát. Thật thú vị biết bao! Các bạn có cảm nhận được điều đó như tôi không? Chính nó đã giúp chuyến đi ngày hôm ấy có nghĩa, khiến bạn thích thú không bao giờ quên hay tiếc nuối  một điều gì…

Chuyến dã ngoại hôm 23-03 đã khép lại, nhưng sao tôi vẫn cảm thấy nhớ nhung, luyến tiếc thế nào. Tôi hay các bạn, không một ai có thể quay ngược lại thời gian, nó cứ thế mà trôi đi vô hạn, những kí ức đẹp đẽ ấy rồi cũng sẽ không lặp lại nữa. Có vậy chúng ta mới biết trân trọng và luyến tiếc những khoảnh khắc ấy. Cho dù không thể quay lại, nhưng trong tôi vẫn có chút trọn vẹn của ngày hôm ấy, bởi chính ngày thứ sáu đó đã trở nên rất đặc biệt, A6 – lớp chúng tôi đã gắn kết nhưng một gia đình nhỏ bé tràn ngập tiếng cười, cảm xúc. Mỗi người đã biết đoàn kết, yêu thương và hiểu nhau nhiều hơn. Chính những tình cảm đặc biệt này đối với lớp tôi đã khắc họa cho bức tranh của chuyến đi thêm độc đáo, giúp tôi mãi nghĩ đến cảm giác trong mùa “trại” đầu tiên ở trường cấp ba…và chính nó là ngòi bút quan trọng đưa tôi phơi bày cảm xúc trong bài viết này… Cảm ơn tất cả, cảm ơn rất nhiều…

Tags bản thân Cảm nhận cuộc sống gia đình hanh phuc học tập kỉ niệm lòng biết ơn mái trường môi trường món ăn Ngôi trường người mẹ người thân niềm tin suy nghĩ Thâm Tâm thời gian Tỏ lòng

16/08/2019

16/08/2019

16/08/2019

16/08/2019

16/08/2019

16/08/2019

Cảm nghĩ về ông ngoại của em

Cảm nghĩ về ông ngoại của em Bài làm Hẳn trong tất cả chúng ta, …

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *